Nơi thì nước mía bật băng chưởng dân tình cầu bất cầu bơ ngồi san sát ở vỉa hè đối diện ngó sang. Tẹo rồi biết trình báo thế nào đây? Và càng thể hiện sự vô học khi trở thành câu cửa miệng đầy vô tư.
Những đôi mắt nhìn vào những điểm khác nhau. Trăng bảo: Trong vô số bóng trăng dưới các đại dương, ao hồ, vũng nước, đất liền, cửa sổ, mái nhà, tán lá… cái nào là bóng thật của ta? Cuội bảo: Đồ ngốc! Trăng bảo: Tại sao? Cuội bảo: Đồ ngốc! Ta mà biết ta đã không bảo cô ngốc. Bà già hình như chột mắt, cử chỉ có vẻ khỏe mạnh và bất cần.
Chơi là tất cả mà chẳng là gì cả. Sẽ thôi cái cảm xúc của tuổi thơ bị tổn thương: Mọi người đều thần kinh, mọi người đều ích kỷ. Nhưng bạn nghĩ đó không phải là bản lĩnh của thằng đàn ông.
Phải chăng sống là để phát triển nghệ thuật và làm nghệ thuật là để phát triển đời sống? Rồi những ý niệm chưa được đụng chạm đến tỏ ra hờ hững với những cái đã được bóc vỏ. Cũng không được đọc truyện nữa. Từ đó, những lối mòn suy nghĩ và hành động dần hình thành.
Và bon chen không bẩn, không ác. Để có được một dòng suy nghĩ dù chỉ rất đơn giản, rất dễ dàng của tôi. Vậy thì thuyết phục bác lần nữa nhé.
Mẹ đang tìm cách cứu rỗi tôi, an ủi chở che tôi, chia sẻ với tôi. Và biết phụ nữ tân kỳ họ chỉ quý tôi vì tôi không làm hại họ nhưng họ cũng chẳng yêu tôi vì tôi không đem lại cho họ những niềm vui của sự tán tụng. Vừa hại thần kinh vốn mệt mỏi vừa ngộ nhỡ lúc tập trung quá không cảnh giác được.
Ngả đầu vào cái ngực vốn lép xẹp. Còn nếu nó tương đối đúng thì chúng ta cùng suy luận tiếp… Và việc bạn liệt kê này cho thấy bạn không định khoe đau mà chỉ muốn sự việc được nhìn nhận một cách công bằng hơn.
Tao đờ mẹ bật quạt mãi mà đờ mẹ đéo hết nóng…. Buồn là trót lợi dụng cái tiếng thiên tài để bắt mình phải vượt qua. Ăn xong lên giường nằm, nghỉ tí để chuẩn bị viết.
- Ông đã cố tình cưỡng lại những cám dỗ tôi đưa ra. Và thế là nhiều người đói quyền con người sống trong cái thiện ác ngẫu nhiên. Tớ cũng quen, luyện tinh thần để khỏi khó chịu chỉ tổ mệt óc nhưng tớ không mê nổi.
Nhưng lúc đó hình như mẹ khóc. Như thế bạn sẽ bớt được nghe bài cháu phải tự xác định cho mình. Khoảng giữa bồn hoa và bà già thùng rác là vỉa hè.