Xex Top

Suzu honjou tìm kiếm bất cứ người đàn ông nào ở công ty cho cô bú

  • #1
  • #2
  • #3
  • Không không cần gì cần ai nữa. Bạn tự hỏi không biết đến bao giờ hay không bao giờ bác (cũng như những người đặt gánh nặng gia đình lớn lao lên mình và giải quyết một cách dứt khoát, thậm chí, tả khuynh và độc đoán) cảm nhận được dòng suy nghĩ ấy. Thế là những bực dọc không biết trút vào đâu cứ dần hình thành.

    Chỉ còn lớp tro mỏng bên ngoài. Mà thường chỉ để bố mẹ chứng kiến tôi ngồi cả ngày bên những game giải sầu trên máy tính. Còn đi theo nghệ thuật, họ không biết cái gì chờ đợi bạn ngoài sự đau khổ, phóng đãng.

    Vì nó lại muốn chữa cho chính bác sỹ. Nhưng… phải sau khi tôi dẹp hết, giết hết kẻ ác đã, để qui về một mối. Ai rủ em? Cô liếc sang cậu bạn ham chơi ngồi cạnh tôi.

    Khi ấy họ thật đáng thương và thiệt thòi trong một ngày tôi no đủ tôi quện tôi đi… Người lớn thật buồn cười khi không còn biết cười mình. Hoặc hắn cảm giác mình giả dối trong những khi dùng sáng tạo nghệ thuật để phục vụ đời sống tầm thấp; cũng như những lúc cảm giác sống gượng như thế chỉ để có cơ hội đạt đến những tầm cao nghệ thuật. Bạn lại nhắm mắt làm tí ngủ nữa.

    Và lại, vừa mất giấc mơ vừa thêm tội chống người thi hành công vụ. Nên bạn có thể quyết định bạn không hối hận. Họ nhìn vào sự bỏ học, sự dậy muộn, sự vụng về, lờ đờ trong nhà của bạn.

    Chơi là định nghĩa rành mạch từng sự vật mà cũng xóa nhòa tất cả các khái niệm. Chính vì những con người như thế mà bạn không muốn thua kém họ. Đã thôi không quá nghĩ mình đáng nhẽ phải đi tĩnh dưỡng vì thần kinh mình cần nghỉ thực sự.

    Tình trạng này có lúc xảy ra thường xuyên. Bác không hài lòng một tí nào. Còn những ngày tiếp theo là tùy thuộc vào ông.

    Như người ta đốt vàng mã thôi mà. Mà thản bởi vì lòng cần thản. Mà chúng lại như cái miệng vực cứ rộng ra mãi.

    Có một chị vào hỏi mua giấy gì gì đó, không nghe rõ, hỏi lại, à, giấy vệ sinh. Còn chưa kể đến cái đuôi đèn tức là dây điện màu đen cắm vào sau gót chiếc ủng chạy khuất vào sau cánh cửa mở sát tường. Mẹ vừa cười vừa kéo vừa hỏi bạn thằng em ngồi đọc truyện giường bên cạnh: Cháu thấy anh này thế nào? Bình thường ạ.

    Em có thấy Đankô hối hận khi trái tim bị người ta dẫm nát không? Anh chẳng phải là Đankô nhưng anh tôn thờ Đankô. Những ngón tay cầm bút nhơ nhớ bàn phím. Rồi bạn hồ nghi có đỡ thì cũng phải nghiêng ngả chứ.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap