Nghĩa là trong thâm tâm y, y nhất định không chịu nhận y có tội. Năm 1915, Rockefeller là người bị nhiều người oán nhất ở miền mỏ Colorado. Bà mục sư có thể nói như vậy được.
Đoạn đó trích trong cuốn "Luyện tinh thần" của giáo sư James Harvey Robinson: Tư tưởng đó tóm tắt trong một câu này, có lẽ là định luật quan trọng nhất trong thế giới: "Con muốn được người ta cư xử với con ra sao thì con cư xử với người ta như vậy". Hết thảy những kẻ thất bại đều thuộc hạng người đó".
Thành thử ông có một cuốn sổ ghi hàng ngàn tên những người ấy. Vả lại không phải chỉ một bức thư đó được cái may mắn bất ngờ đó đâu; cả chục bức thư khác cũng thành công vậy. Phải, Eugénie cũng có thể kêu Trời như Job "Ghét của nào, Trời trao của đó".
Vả lại trông thấy những lầm lỡ, khó chịu lắm". Và kết quả là cả sáu vị bất mãn đó, trong hai năm sau, mỗi vị mua giùm cho chúng tôi một chiếc xe hơi mới". Xin bạn nhớ kỹ điều này: Roosevelt luôn luôn hỏi ý những người cộng tác và tôn trọng ý kiến của họ.
Tôi xin lỗi bà và cám ơn bà đã mất công viết thư chỉ bảo cho tôi". Tôi tự thấy xấu hổ". Đó là một sự rất đáng tiếc.
Nhưng nguyên nhân kết quả đó là cậu thi hành những quy tắc dạy trong chương này. "Tôi tiếc rằng một tờ báo rất có giá trị như báo của ngài - gần hoàn toàn về mọi phương diện - lại có cái lỗi đó làm cho cha mẹ không dám cho con cái đọc nó nữa. Và người đó kiếm ngay được cách giải quyết.
Chơi như vậy mà còn thú gì nữa!. Sau cùng, ông hỏi qua loa về lý lịch ông Cubellis, rồi mời ông phó hội trưởng lại nói: "Tôi tưởng ông này giúp việc cho chúng ta được". Chẳng hạn không khi nào ông nói: "Làm cái này", "Làm cái kia.
Kẻ bị ta chỉ trích sẽ tìm thấy hết lý luận để tự hào chữa và trở lại buộc tội ta. Bà chê ông mũi lệch, bà chê môi dưới ông trề ra, bà chê ông có vẻ ốm đói; tay chân lớn quá mà đầu thì nhỏ quá! Hai ông bà trái ngược nhau về đủ mọi phương diện: giáo dục, tính tình, thị hiếu. Nếu làm trái luật đó tức thì những nỗi khó khăn sẽ hiện ra.
Benjamin Franklin vì dùng nó mà làm cho một kẻ thù biến thành bạn thân suốt đời của ông. Trên mỗi lọ, tôi đã dán một miếng giấy tóm tắt, một cách linh động và rõ ràng, kết quả của cuộc điều tra của tôi về thứ kem đó. Tôi muốn xin bà bán cho tôi một chục trứng mới.
Lúc ông Chamberlain tới, có giới thiệu cho Tổng thống người thợ máy đi theo ông. Ông Want không cho thêm người phụ, cũng không rút công việc, rút giờ làm việc, mà anh ta vẫn vui lòng. Ai cũng thèm khát được người khác quý mến, hiểu biết và thương hại mình nữa.