Kế Megiddo là Zabado, kẻ ăn trộm cừu. - Ông rất kính phục ông của cháu. - Vậy là bà đã hiểu được những gì con nghĩ trong thời gian qua.
- Chuyện là hôm qua, tôi tình cờ nhặt được một cái túi đựng vài đồng tiền vàng trên đường. Nghe bạn nói vậy, con lừa dù đang đau đớn vì các gót chân trầy trụa do phải chở ông chủ cả ngày trên những con đường gồ ghề, vẫn thể hiện là người bạn tốt và dành nhiều thiện cảm cho con bò, nên nói: Bất chấp cả sự khôn ngoan, chúng ta chỉ ham lấy vàng.
Hôm ấy, đích thân ông Nomasir đã chọn mua những tấm thảm tốt nhất và có màu sắc vừa ý với ông ta. - Theo tôi biết, nghề nghiệp khác nhau thì số tiền thu nhập cũng khác nhau. Dù có khả năng dành dụm nhiều hơn một phần mười số tiền kiếm được, bạn cũng nên tạm bằng lòng với tỷ lệ này.
Người đàn ông vừa nói xong liền ngồi xuống, bỗng có một người khác lên tiếng: Qua một thời gian, cái túi của các bạn cũng sẽ giống như giỏ trứng vậy. Lúc bước vào tuổi thanh niên cho đến tận bây giờ, chúng ta đã cùng chia sẻ những đắng cay, ngọt bùi với nhau và vẫn luôn giữ được tình bạn thân thiết.
Sira, người vợ cả và là người lớn tuổi nhất, yên lặng nhìn tôi nhưng không biểu lộ một cảm xúc gì. - Bởi vì anh có nghề nghiệp và tạo ra thu nhập nên cơ hội làm giàu của anh cũng rất cao. Tôi không biết phải làm sao nữa! Trước đây, ông ta là một ông chủ tốt.
Tôi là người sở hữu rất nhiều vàng. Tôi mất việc, mất nhà và trong túi không còn một xu nào cả. Tôi trăn trở rất nhiều vì những lời nói mạnh mẽ của bà Sira và nhận thấy rõ ràng chính tôi đã bị “kẻ thù” do mình tạo nên đuổi khỏi quê hương xứ sở.
- Chẳng lẽ mình gục ngã ở nơi vắng vẻ này sao? - Đầu tôi lại vang lên câu hỏi này một lần nữa. Tuy nhiên, qua cơn giông trời lại sáng. Ông là một doanh nhân thành đạt và là người có công thành lập công ty Bản đồ Clason ở Denver, bang Colorado, Mỹ.
Arkad lại hỏi người đàn ông có thân hình khá mập mạp ngồi hàng thứ tư: Vì vậy, không biết xúi quẩy thế nào tôi lại bảo với ông ấy rằng, đợi đến ngày mai khi đếm xong, tôi sẽ thanh toán tiền cho ông ta. Nhìn vùng đất khô cằn, nứt nẻ, ngay cả ngọn cỏ cũng không thể sống nổi, tôi hiểu rõ tại sao con người lại tránh xa vùng đất thiện này.
Arkad không chỉ được mệnh danh là người giàu nhất ở thành Babylon, mà còn được mọi người ngưỡng mộ bởi tính tình hào phóng và cởi mở. Arkad vừa dứt lời, một vị thương gia khá cao tuổi đứng lên xin nói: Ông chủ không còn tiền để mua ngũ cốc và mật ong, cũng không có tiền để trả nợ người cho vay tiền.
Gã ấy vốn không hề chú ý tới ông từ khi mang ông tới đây, nhưng bây giờ thì huênh hoang khoác lác nói về những khả năng, sức lực và tài cán của ông để đòi tiền cao hơn. - Có lẽ họ có một bí quyết nào đó mà chúng ta chưa biết được. - Ta đã từng biết họ cách đây bốn mươi năm.