Bà mẹ chồng tôi một hôm kể cho tôi nghe cách bà dạy dỗ con cái. Ông chép truyện trong cuốn Cô độc. Dễ trả lời lắm: Đó là bài học chỉ cho tôi sự quan trọng của ý nghĩ.
Lệnh trên bắt tôi coi việc vận tải những chất nổ. Hễ còn hy vọng vãn cứu được tình thế thì còn phải tranh đấu! Nhưng khi biết rõ rằng chống lại cũng vô ích, sự đã vậy, không sao thay đổi được thì xin bạn thương bộ thần kinh của bạn mà đừng quay cuồng, ngó trước ngó sau, than tiếc những tình thế đẹp tốt hơn nữa. Người chồng thứ nhất của bà mới cưới ít lâu thì chết.
000 tỉ anh em thì cũng không một người nào y như ta hết. Tất nhiên, tôi không khuyên bạn nên bảo hiểm cả những bệnh trật gân và nhức đầu xổ mũi, nhưng tôi khuyên bạn nên bảo hiểm về những tai nạn mà, nêu xảy ra, sẽ làm cho bạn tốn nhiều tiền. (Bạn cho tôi nói quá ư? Xin bạn cứ hỏi vị y sĩ thường chữa cho bạn thì biết).
Nhưng nếu Andrew sống lại sau khi chết ít lâu, ông sẽ bất bình thấy người bà con đó thoá mạ ông. Người bị mạt sát không là Hitler mà là Thomas Jefferson [32]. Nhẩm thầm: "Mặt trời sáng trong, vạn vật tươi thắm, dịu dàng, ta cũng hoà theo nhịp sống thần tiên của vũ trụ".
Và đuổi người người đànbà không nhà ấy ra cửa. Muốn biết những nhà tâm lý và trị bệnh thần kinh khuyên ta điều gì, bạn nên đọc cuốn: Trở về tôn giáo của Bác sĩ Henry C. Tôi lo sợ sau này không có cô nào ưng tôi.
Ngay đêm đó, tôi đi khắp phòng này sang phòng khác, lập một bảng kê những việc cần phải thi hành. Ông đã biết lợi dụng nguồn mãnh lực ấy bằng cách quay về với Thượng Đế. Lời bạn đã làm tôi phải suy nghĩ.
Bởi vậy tôi rất cảm phục cử chỉ của ông, nhất là khi ông nói không cần một thư tín viên thông tiếng ngoại ngữ. Bạn muốn tôi kể vài thí dụ đặc biệt ư? Và chúng ta nên nhớ điều này: dù sản nghiệp của bạn có cả Hiệp Chủng Quốc với một hàng rào gà chui không lọt ở chung quanh đi nữa, thì mỗi ngày bạn cũng chỉ ăn có ba bữa và mỗi đêm cũng không ngủ trên hai cái giường.
Burton! Anh đã biết bí quyết đắc nhân tâm và diệt lo, để vui sống. Kinh nghiệm, hoàn cảnh, di truyền đã tạo ra sao thì ta phải vậy. Lúc đó thiệt chán ngắn, hoặc "Thôi để lần sau gặp ông sẽ tính lại".
Hồi nhỏ, xứ tôi đã phải thấy cảnh lụt: nước sông tràn ngập ruộng nương, tàn phá mọi vật. Đại tướng Marshall cũng vẫn theo phương pháp đó, trong thời đại chiến, khi ông làm Tổng tư lệnh quân đội Hoa kỳ. Tôi đã nghe họ chỉ trích 19 năm rồi.
Phần đông họ để giấy má trên bàn, hàng tuần không ngó tới. Quá khứ đã chết, đừng cho nó sống lại nữa. Về vấn đề tiền bạc cũng vậy, đừng hy vọng gì hơn.