Cô cho ông xem những tấm ảnh của con mình và kể cho ông nghe công việc hiện tại ở cửa hàng bách hóa rồi nói: “Có một điều vẫn luôn làm tôi day dứt. Thật ra, giai đoạn đầu đời của một người bắt đầu từ sau năm tuổi 40. Có quá nhiều người lẵng phí năng lực của mình để trông đợi kết quả,thay vì chăm lo nguyên nhân”.
“Trong suốt giai đoạn đầu tiên của đời người, nguy cơ là ở chỗ không dám liều lĩnh. Một lần nọ,khi đang điều khiển 1 buổi meeting ,người ta chuyển một mẩu tin nhắn báo rằng vợ ông đã qua đời . Ông được công nhận là người mở cửa Trung Quốc.
“Đừng gọi nó là lỗi lầm, hày gọi nó là một bài học”. Suốt thời kì đó ông luôn làm thêm những công việc khác ngoài nhiệm vụ của mình dù chỉ được trả 200 bath trong khi những người khác làm công việc tương tự được trả lương đến 800 bath( 21 đo la Mĩ) Nhưng ta làm sao biết được đâu là đường đũng nếu ta không biết thế nào là đường sai?
Nhưng thường thì không phải như vậy, nụ cười của họ có vẻ giả tạo, không phải là nụ cười tự nhiên của những người hạnh phúc thực sự. “ Người có lòng tự trọng cao có nó vì đã vượt qua các thất bại. HỌ NÓI RẰNG CON NGƯỜI KHÔNG THỂ SỐNG MÀ KHÔNG CÓ MỘT QUẢ TIM.
Vài người rơi xuống. Nhiều năm trôi qua, gương mặt của anh hầu như không còn là một gương mặt nữa vì nó đã bị cắt dần. Ở đấy, mọi người không còn sợ thất bại nữa.
Họ phải ra đi khi đến một độ tuổi nhất định. Đừng mong ăn ngon ngủ yên . Vì thế, ở tuổi 16, Coring tìm được một chân bán hàng ở chi nhánh Escolta của hiệu sách Goodwill, hiệu sách được xây dựng bởi anh và chị dâu bà.
đã bất chấp lời khuyên của những người thân, trở về quê nhà. "Cá tính không thể phát triển trong nhàn hạ và êm ả được . Nhưng từ ngày đó trở đi, người lính một thời anh dũng kia không còn ở tuyến đầu nữa! Anh ta né tránh nguy hiểm và cố gắng tối đa bảo vệ mạng sống của mình!
Ta muốn con cái ngoan ngoãn mà chẳng thèm quan tâm để ý đến bản thâm mình cư sử với cha mẹ như thế nào. Anh không chỉ trở thành thần tượng của những người tàn tật mà còn là thần tượng của những người bình thường đang sống trong gian khổ. Ngày nay, trên thị trường có rất nhiều sách bàn luận về sự thành công.
Và ông tuyên bố rằng Bell nghiên cứu những gì ông khám quá ra và áp dụng nó để truyền âm thanh qua dây kim loại. Nhưng nếu một người khác có ít tiền hơn mà lại mạo hiểm như bạn, thì người đó sẽ gặp nhiều hiểm nguy hơn gấp bội. Trêm hết,đừng để nó làm bạn tổn thương bởi trên thực tế,chúng không đáng giá tí nào mà chỉ là những kinh nghiệm vẩn vơ.
Cuối cùng nếu bạn về việc mình có thể đánh một công việc “tuyệt vời” để dấn thân vào ‘cuộc mạo hiểm” của chính mình, hãy nghĩ đến thời gian trước khi bạn có được việc làm : dù không có được việc làm bạn cũng đã chết đâu, vậy bạn còn vướng mắc gì nữa? Nó sẽ tự cắt mình, tự đốt mình, rơi xuống và gãy xương mà không hề biết rằng có một cái gì đó không ổn với mình. Thứ hai,không ai biết đến tôi.