Và đủ sức cũng có nghĩa là thấu hiểu quy mô phức tạp và tinh vi của tám đơn vị (division) kinh doanh của IBM. Ông nói make money chứ không phải earn làm ra của cải chứ không phải kiếm tiền. Bức ảnh trắng đen này đến nay vẫn được lưu giữ.
việc thay đổi tên công ty thành IBM. Cuộc sống chính là trường học lớn nhất của Tho- mas Watson. Đó là buổi lễ khánh thành Trường Huấn luyện (schoolhouse) của công ty IBM.
Những thương hiệu lớn được hình thành từ những hoài bão lớn và IBM cũng hình thành từmột hoài bão không nhỏ chút nào, Haig viết. Ông đã tự nhiên trong lòng vì con người mà hình thành nên vô số thuật lãnh đạo và cuối cùng là đạo lý của nhà lãnh đạo. Nói vậy không ngoa chút nào vì rằng khoa học của IBM, ví dụ như, đã từng cùng NASA (cơ quan nghiên cứu vũ trụ của Mỹ) chinh phục vũ trụ như là những thành tựu chung của khả năng con người.
Nhưng rồi chính điều này đã đem đến cho Watson bài học cay đắng nhất trong đời và là bước đi đầu tiên của một đời vinh quang. Và trong cuộc họp sau đó ông đã nói: Khoản nợ 84 triệu đôla luôn nằm trong đầu tôi. Jorma Ollila khó mà điều hành một Nokia với
Tuy nhiên, giá trị của chúng thì vẫn tươi nguyên. Nhưng các nhà thiết kế tem, chẳng hiểu sao, Gerstner bằng cách trở lại tinh thần của Watson đã hướng IBM thay đổi cách nhìn thế giới.
Jeannette sinh con đầu lòng. Người ta chứng kiến Watson bắt đầu tư tưởng Không sa thải. Watson trở thành nhân viên bán hàng tập sự vào năm 1896 cho NCR, sau 5 năm lăn lộn ở thành phố.
Đó là câu chuyện về Thomas Watson Khi nói đến Thomas Watson, thật ra chúng ta không nói đến quy mô lớn của IBM (con trai ông sẽ làm điều đó) mà nói đến nghệ thuật lãnh đạo kiệt xuất của ông, là nói đến khoa học quản trị doanh nghiệp hiện đại, là đối nhân xử thế. Nghi ngại này có lý của nó bởi lẽ thức ăn thì dứt khoát không phải là máy chủ.
Ông nhắc lại chính xác như những gì ông đã nói 42 năm trước, vào lễ ra mắt chức CEO: Trong tự truyện của mình, Tom đã mô tả mười năm làm việc với cha là quãng thời gian dày đặc những cuộc xung đột. người da đen điều khiển công việc.
Ông đã thề sẽ trở thành và vượt qua tầng lớp thượng lưu ở xứ sở này. Màu sắc công nghiệp hồi đầu thế kỷ XX có một sức hút mãnh liệt với phần lớn thanh niên. Có thể thấy, ông đang dùng một cách thức kiên nhẫn để thu lòng người hơn là những kỹ thuật quản lý.
Gerstner đã đưa ra phương châm mới cho IBM: Tâm niệm thị trường, tốc độ và làm việc nhóm. 1953, Watson bước qua cửa tòa nhà IBM đường bệ như mọi khi, dù rằng giờ đây ông đã ở vào tuổi 79. lớn lên trong nỗi giày vò bởi sự thiếu tự tin.