Hay bị bạn bè lợi dụng và hiểu lầm. Quả tôi có đi chơi với cậu ta thật. Mấy năm trước đã nghĩ có lẽ những cái không ra được khỏi đầu làm mình đau.
Vì gia đình? Có, tất nhiên là có. Rồi một ngày kia, cậu ấy sẽ cảm thấy cần bất bình. Anh họ bảo: Thằng này Bôn thật.
Tước từng trang, chúng xù lên, mỗi lần tước, cái ý nghĩ ấy lại ngân nga: Đờ mẹ mày. Bác bạn và bạn thật ra sống đều không phải để trở thành vĩ nhân để đọng lại di tích trên bề mặt lịch sử mà chỉ là sống theo cách mình lựa chọn. có vu khống, luận tội, bào chữa, kết án, kháng án, tống giam, xử lại…
Nhưng từng khúc vỉa hè lại nằm trước mặt những tiệm hàng. Tôi đang làm cái việc đỡ cho các nhà nghiên cứu mình về sau. Bà già vục đầu vào thùng rác.
Lúc đó mình sẽ bảo: Bác ơi, em mất xe. Tôi gọi 2 miếng bánh ngọt và 1 chai sữa đậu nành. Không được đâu cậu ơi.
Chuyện học hành vừa qua là do con sức khỏe yếu, với lại ham chơi vi tính. Nhưng đó không phải là cái bạn muốn. Tất nhiên là họ không có ác ý rồi.
Anh họ bảo chị út và bạn: Chủ nhật bận gì không, anh đưa hai đứa đi mua sắm. Những định nghĩa có thể sai hoặc đúng, hay hoặc không hay. Cháu bảo: Bác Hồ cũng để râu đấy ạ.
Hoặc là nằm đó mặc nỗi tuyệt vọng đè lấp cơn đói khát cho đến khi nào chết. Bác vừa ở bệnh viện về, đã có người mua mười bộ ấm chén, mỗi bộ 35. Thế là xao nhãng, thế là bia bọt, đề đóm và hơn thế… Quần chúng dần mất lòng tin.
Tôi sẽ kiếm tiền, nhiều tiền. Bảo: Con học tối thế, bật đèn lên chứ. Bởi bạn là người sòng phẳng.
Phải, nên, đừng… Câu chuyện của bạn có thể mở rộng với thật nhiều nhân vật và tình tiết. Đáng nhẽ tôi cũng nên biết ngoan ngoãn trong ý nghĩ và bao dung với tầm nhận thức của chú như bao ông chú khác đầy rẫy đời này. Đã lâu rồi, em không nồng nàn như thực tại.