Những tác phẩm xấu sẽ không thể nhập vào và điều khiển người nếu người ta được giáo dục và chăm sóc tốt. Người quan tâm đến vấn đề này chứ không đọc liếc qua sẽ có thể hỏi ngay rằng: Cứ cho là thế đi nhưng tại sao có nhiều nguyên thủ quốc gia mà IQ, EQ lại thấp như vậy? Đối với những trường hợp (không phải là hiếm này), chúng ta cùng thử liên tưởng xem… Tôi đốt chút, chả hả hê gì.
Bảo: Chị xem, có thế mà không viết được thì còn thi thố gì. Điều này rất dễ hiểu và càng dễ hiểu hơn khi đây đang là thời đại của sức mạnh trí tuệ. Cái kiểu luôn muốn giải quyết được sự việc trước khi nó xảy ra.
Trước khi đến đây tôi đã xác định rằng không được phép xấu hổ. Một kẻ lang thang như tôi không đủ can đảm làm người ta khó chịu nếu dựng xe lên vỉa hè, ngồi quay mông về phía họ và ngó ra đường. Thử hòa vào họ, hiểu họ, phê phán cũng như cảm thông với họ.
Cái này tùy cậu hiểu hoặc không hiểu hoặc coi là chơi hoặc không chơi: Từ khi làm con đến làm cha mẹ rồi ông bà là những khoảng cách tuổi tác, khoảng tích lũy tri thức cho một sự giáo dục cũng như rèn luyện tốt hơn. Và thường thì tôi giết nhưng không để hắn chết.
Bạn bảo thằng em xuống đi cùng bố. Tôi cười khùng khục trong họng. Bây giờ, cuộc sống không giản đơn như thế.
Sự không quá mê sáng tạo của hắn cũng có lí, mê quá chưa chắc xơ múi được gì. Bác nói chuyện với cháu. Tẹo tôi sẽ đến lớp ngồi dù vẫn không có tên trong danh sách lớp mới.
Rồi ông lại bảo: Thôi. Và như thế, theo luật nào đó của cộng đồng xung quanh bạn, bạn phải tự lãnh trách nhiệm và đừng kêu ca phàn nàn. Tôi dự định viết một loạt truyện (rất) ngắn để ám ảnh những người chỉ cho mình dành thời gian đọc loại truyện này.
Tôi làm độc giả cho tôi. Những người như các chú không nhiều nhưng lại hay gây ám ảnh. Tôi tin ông cụ sẽ nghe lời ông.
Và cả những điều bạn đang viết này cũng chẳng làm hao hụt hết sự cao thượng cũng như khiêm tốn của bạn. Sáng ra hắn bắt đầu xưng hắn. Từ chuyện mất xe cỏn con mà mình giao lưu được thêm một người.
Phiền anh vì mấy cái kẹo mà tôi cho mình quyền xin anh về làm nhân vật mất rồi. Đôi lúc là lạ một cách ngộ nghĩnh và khó hiểu. Bạn hát hoặc tiếng động cơ của bạn át đi âm thanh phố phường bủa vây.