Những lời đó không phải thốt ra như cái máy đâu, mà trái lại, có một giọng yêu mến thật thà. " Có cả hàng ngàn người bán dạo, lang thang khắp phố phường, mỏi mệt, thất vọng, lương ít. Chúng ta phải nhũn nhặn vì chúng ta chỉ là phàm nhân.
Tôi đương lo lắng việc của tôi đây. Ông Giám đốc tờ báo Collier'S nói: "Muốn cho độc giả thích những truyện ngắn của bạn thì bạn phải yêu độc giả đã, phải chú ý tới họ". Tôi được thêm một khách hàng nữa mà bà ta được nhiều trứng thêm vì gà đẻ nhiều hơn.
Tôi muốn bắt đầu bức thư tôi bằng câu đó. Bạn tự cho là hơn những thổ dân ở miền Bắc Cực nhiều lắm ư? Bạn được hoàn toàn tự do nghĩ như vậy. Êm được trong một thời gian dài.
Một hàng bán nón được khách hàng hoan nghênh đặc biệt, chỉ vì phân phát những hóa mục có chữ ký của một nữ tài tử danh tiếng. "Bà có thuật gì mà người hầu tận tâm và khéo léo như vậy?". Nào, coi xem nào, có chuyện chi khó khăn đây?).
Và ông không bao giờ quên chuyện đó hết. Làm cho y tin rằng chính y quyết định chớ không phải ta xúi y. Tôi muốn bắt đầu bức thư tôi bằng câu đó.
Lần này bà mở toang cửa ra và hỏi: - Sao ông biết là gà tàu? - . Cho nên ông John Wannamaker, một thương gia lớn, có lần đã tự thú: "Từ 30 năm nay, tôi đã hiểu rằng: sự chỉ trích chẳng ích lợi gì hết". Lần lần, những câu đáp của người đó thành một chuỗi "có", ông dẫn người đó đến một kết luận mà nếu đưa ra ít phút trước, người đó đã cương quyết kích bác.
Ví dụ 100 nhà buôn bán đồ thực phẩm thì có 70 nhà vỡ nợ, trong 100 gia đình thì có 70 gia đình được vừa lòng. Lần sau, có nói chuyện với ai, xin bạn nhớ tới điều đó. Phương pháp của ông ra sao? Ông có bao giờ nói với người láng giềng của ông rằng họ lầm không? Không, kẻ khác kia chứ ông thì tuyệt nhiên không, ông không vụng dại như vậy.
Người đọc nó có ấn tượng gì? Tôi sẽ cho bạn hay. Câu chuyện đó chứng tỏ rõ ràng cái nhược điểm thông thường nhất của loài người là muốn tỏ sự quan trọng của mình ra. Chỉ mang lại bất hạnh cho gia đình và diệt hết nguồn ân ái mà mấy bà quý hóa nhất.
Tất nhiên là tôi không muốn trả giá đó. Cho nên địa vị người quân tử bao giờ cũng vượt thiên hạ, mà thiên hạ không oán cũng không hờn". Mà nhà tôi nhất định làm bánh cho thiệt ngon kia.
Càng tranh biện thì viên thu thuế càng lỳ. Tóm lại, gọi là lý luận, chứ kỳ thực chúng ta chỉ tưởng tượng ra những lý lẽ để giúp ta cố giữ những thành kiến cũ của ta thôi. Gió nói: "Tôi sẽ làm cho anh thấy rằng tôi mạnh hơn anh.