Một thế giới tuyệt vọng tạo nên những sinh vật hiện sinh ấy. Sinh viên nộp đơn cho giáo viên, có gì là nhục. Và bản thân những người cùng tầng lớp làm khổ nhau.
Quần áo độ này mặc rộng ra. Tôi không nhìn rõ mặt nàng vì tôi không cụp mắt xuống nhưng tôi như nhìn ra đâu đâu phía sau khuôn mặt của nàng. Hai bên dè chừng nhau.
Còn ngoài đời thì bạn bình thản lặng im. Sáng nay em đi làm không rõ cháu có học không. Về sau, đi đá bóng, tôi gọi nó chỉ một câu, nó tự động dậy ngay.
Chúng tôi, dòng họ chúng tôi rất cứng đầu. Khi năng lượng luôn ở trạng thái báo động, cái mới còn tỏ ra trơn nhẫy, thật khó nắm bắt. Bao người làm được sao mi không làm được.
Nhưng lí trí không cho phép. Đó là lúc bạn xác định được cuộc chiến, cuộc chơi. Nháy: Chiều đi đá bóng.
Nếu không tự giải thoát cho nhau được, tốt hơn hết là nên ra đi. Có bon chen bẩn, ác. Hoàn thành được mục tiêu trước lúc mọi chuyện vỡ lở sẽ làm bạn thấy phần nào thanh thản và sẵn sàng chờ sự vỡ lở ấy.
Vì nhiều cái oan không giải mà gây hiểu lầm thù hận muôn đời. Lấy 2 cái chìa khóa tủ để đồ, 2 cái khăn tắm. Nhất là trước mặt ông ta, kẻ mà tôi không cảm thấy một chút tư cách thầy giáo nào.
Đó có thể là lựa chọn hợp lí của những người năng lực chỉ có thế. Hôm đầu đến ngủ nhà bác, bạn cũng nghe cái tiếng ấy, khác với các loại chuông khác, mà không biết là cái gì, cứ tưởng mình mơ. Giờ nó ở tầng ba, đầu giường bác trai.
Sự cố gắng níu kéo những gì giết dần sự sinh sôi của mình chỉ làm bạn thêm đau đớn, thất vọng và chán ghét. - Mi nên nhớ viết là một thói quen tự thân vận động. Nhưng trong đêm, với đôi mắt mở thao láo, bạn còn cảm thấy độ vang của tiếng thét ấy.
Bạn chỉ muốn họ nhìn vào sự thật nếu họ còn khả năng nhìn. Tôi sẽ kể nhưng đã 9h kém 10, sắp đến giờ học 3 tiết sau. Nó giúp bạn có một trạng thái cân bằng tương đối.