Và việc này thì cần phải có thời gian. Sid hết lời cảm ơn thần Gnome. Họ đã nhận hàng trăm ngàn thư của độc giả trên khắp thế giới gửi về hoan nghênh và cảm ơn ý tưởng độc đáo từ cuốn sách nhỏ này.
Sid nằm đó ngắm nhìn mảnh đất nhỏ mình vừa mới vun xới. Thật lạ thay, càng làm việc, chàng lại không còn suy nghĩ nhiều về việc cái nơi mà chàng đã vun đất, đã mang lại nguồn nước và đã làm quang cây cối liệu có phải là nơi mà Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc hay không. Đừng làm mất thì giờ của ta.
- Người thật sự là Mẹ của các loại đá à? Nếu vậy, chắc Người không biết gì nhiều về cây bốn lá, phải không ạ? Nhưng sự may mắn đó lại không tùy thuộc vào chúng ta, đó là lý do tại sao nó không kéo dài lâu được. Ông xúc động nhìn hiệp sĩ áo trắng một hồi lâu.
Ông ấy sẽ bảo cho ta biết Cây Bốn Lá thần kỳ mọc ở đâu. Nghe xong, tất cả sự hồ hởi, phấn khích ban đầu của các hiệp sĩ bỗng biến mất. Trong tích tắc, những hạt giống đó nảy mầm rất nhanh thành các Cây Bốn Lá thần kỳ.
Ngay cả vợ tôi cũng bỏ tôi mà đi. Cậu chuyện cậu kể đã đến với tôi bởi vì tôi đã đi tìm nó, dù tôi không ý thức là mình đang làm như vậy. Nhưng cư dân của khu rừng Mê Hoặc và trong vương quốc không chú ý gì tới hiện tượng này lắm.
- Vì nếu ta không làm như vậy thì người sẽ không tin ta. Đơn giản là bởi vì loại cây đó không thể mọc ở đây được, thế thôi. Kỳ lạ thay, bây giờ Sid ít cảm thấy lo lắng hơn về việc liệu mảnh đất mình chọn có đúng là nới Cây Bốn Là thần kỳ sẽ mọc hay không.
Trong chiêm bao, chàng mơ thấy cảnh một cây bốn là nảy mầm từ mảnh đất từ mảnh đất nhỏ chàng vừa tạo dựng. Vì quá nôn nóng, anh không còn màng gì đến sức lực có hạn của con hắc mã. Tôi đã có được cửa hàng thứ hai, thứ ba, rối thứ tư, và cứ thế.
Nott nghĩ rằng có lẽ thần Gnome đang nói dối. Nhận ra Nott, anh mừng rỡ: Luôn trung thành với các nguyên tắc của mình, chàng đã hành động và không trì hoãn những việc cần làm.
Mụ làm bộ quay lưng đi. Mọi việc cứ ngày càng tệ đi cho tới ngày hôm nay. Chàng chỉ cảm thấy như vậy là đúng.
- Hỡi Sequoia - Nữ hoàng của các loài cây - ta đang nói chuyện với bà. Ông là người duy nhất biết rõ từng chân tơ kẽ tóc của khu rừng bao la này. Buổi sáng thứ tư khu rừng chợt lạnh lẽo hơn mọi ngày.