Còn chỗ họ ở mới hỡi ôi. Mà có lỗi cũng vẫn khóc, buồn cả ngày, tìm thượng cấp xin lỗi được mới yên. cho giới thanh thiếu niên.
Biết bao nhiêu trường hợp chối, xin lỗi làm cho người bàng quan tưởng đa số đ àn ông khờ. Họ chỉ mới nghe con tim dào dạt. Xin bạn hiểu cho ở đây tôi nói tâm tính tự nhiên.
Con người sinh lý của họ rạo rực phát triển. Họ chưa nghĩ hẳn đến yêu nhưng như thánh Aucutinh tự thú: lúc ấy tôi tìm cái tôi có thể yêu. Họ coi kẻ trẻ tuổi hơn là con nít, những người thành nhân là sắp già và các bậc lão thành là sắp chết.
Mà các việc nầy phải khởi sự bằng chú ý. Vì xương lớn theo tốc độ nhanh quá, tiêu thụ nhiều chất phốt phát can xi. Nếu họ tu hành thì lỗ trống tâm hồn họ được trám bằng tình yêu Thượng đế và nhân loại.
Vì tự thấy mình no phồng và cứ tự thổi phồng mình lên nên nội tâm bị bọng về kiến thức, đức hạnh. Tật hồ nghi có thể sinh ra nữa, nếu lương tâm cứ bị lấn áp: đ àn áp chớ đâu có tàn hủy lương tâm được. Đừng ai nói họ kiêu căng.
Tình đầu là cao quí, mà liệu họ có mối tình đầu không. Có những cơ quan nẩy nở nhanh chóng, có cơ quan chậm. Họ thinh lặng nhưng tâm hồn họ nổi sóng gió.
Bình tĩnh mà nghiệm xét xã hội, ta thấy đâu đâu cũng có những ngón tay của Satan nhúng vào gieo mầm ác. Có rất nhiều mâu thuẫn đáng tiếc của ái tình, bạn trai biết lắm. Còn đàn bà bận rộn về chi tiết, thích phân tách, lạc vào phiền toái.
Bạn trai khi yêu ai họ cũng yêu mạnh mẽ vậy, nhưng sự cúng hiến trái tim không chịu ảnh hưởng của trí tuệ và ý chí. Làm như vậy tức là hiểu tâm lý họ: không thuyết phục họ được đâu. Nhờ bạn mà rồi đây tạo hóa sẽ đưa ra đời bao nhiêu linh hồn nhập thể, làm bao nhiêu công việc tốt đẹp cho nhân loại.
Phải chịu thiệt là tội nghiệp cho nhiều bạn trai, có tới 90% vì thiếu sự giáo dục về nam nữ, đã có những tâm tình rất phức tạp sau lúc xuất tinh lần thứ nhất. Nhà giáo dục nên cho họ đọc lại sách giúp trí nầy cách lành mạnh như loại sách của Jules Vernes, Telemaque của Fenelon hay Odyssée của Homère. Điều họ quyết ngày nay họ thay đổi ngày mai.
Nhưng trong khuyết điểm ấy như đống cát sạn, tôi thấy nhô lên hột ngọc nầy. Đem cơm cho cha ăn nhổ mạ, họ nghe từ đầu đ ê vọng lại: Họ đ ào sâu tâm hồn, cân đo những thay đổi từng phút giây trong tâm địa.