Cubellis viết thư xin việc và vài ngày sau nhận được giấy mời. lương y bảo tôi động mạch, bị bệnh thần kinh viêm. Và nếu cha có muốn rầy con thì cha sẽ mím chặt môi, và sẽ lặp đi lặp lại, như trong kinh: - Con chỉ là một đứa nhỏ.
Nhưng thiệt là vô tâm, tôi đã nói lộn rằng tôi đã viếng nhà cô ở Concord tại miền New Hampshire! Nếu tôi chỉ nói một lần thì cũng không sao! Than ôi! Tôi nói tới hai lần. Lão Tử đã nói một câu mà độc giả nay còn nên suy nghiệm: "Nước suối và mưa nguồn đều chảy xuống sông sâu bể cả là vì núi cao mà sông và bể thấp. Rheinhardt "Nã Phá Luân và Eugénie: bi hài kịch của một đế chính" trả lời câu hỏi đó: "Như vậy, rốt cuộc Nã Phá Luân có ngoại tình thiệt và ông luôn luôn lén lút ra khỏi cung, đội chiếc nón nỉ kéo sụp xuống che mắt, có độc một người hầu cận theo sau, để đi tới nơi hẹn hò với một giai nhân.
Chưa có gì giúp tôi nhiều bằng phương pháp tự xét và tự cải đó. Tôi cảm tạ ông và kính chúc ông. Tôi ra tận cửa, đón ông, vô cùng niềm nở.
Dù bà có lầm lỗi gì đi nữa, ông cũng không bao giờ chỉ trích bà, không bao giờ trách bà nửa lời, và nếu ai cả gan chế giễu bà thì ông chồm lên để bênh vực bà một cách chân thành dữ tợn. Mà không ai biết nơi đó rõ hơn ông. Người đó được làm chủ gian hàng có chi lạ? Hai người bán hàng kia sẽ làm phụ suốt đời.
Bạn muốn những người bạn gặp gỡ đồng ý với bạn. Hãng xe Chrysler cho những con voi leo lên mui xe để thiên hạ thấy rằng mui xe chắc chắn. ánh nắng mặt trời làm cho bạn phải cởi áo ra mau hơn là một trận cuồng phong; những lời ngọt ngào, êm đềm đi sâu vào lòng người ta hơn là cơn thịnh nộ, đập bàn quát tháo.
Nhưng vẫn quyết chí học, học một mình. Lúc ông Chamberlain tới, có giới thiệu cho Tổng thống người thợ máy đi theo ông. Một đứa con nít ban sơ học cũng không bao giờ lầm lẫn như vậy.
Như vậy ông ta hết nói gì được nữa, không có lý lẽ gì để tranh biện được nữa. Ông Smith đã dùng cách thách đố. Bà lớn tiếng: "Bán ư? Cháu tưởng cô bán xe này sao? Chịu thấy những người lạ ngự trong chiếc xe này sao? Một chiếc xe dượng cháu mua cho cô, mà đem bán nó? Không khi nào! Cô cho cháu đấy, vì cháu biết yêu những đồ đẹp".
Có lẽ còn đổi họ xuống gói hay khuân đồ nữa là khác, để họ hết tiếp xúc với khách hàng. Ông ấy mong tôi làm lợi lớn cho ông mà không giúp cho tôi được một việc nhỏ. Anh bắt nó có quan điểm của anh, có trí xét đoán của anh sao được, tuy rằng anh còn tầm thường lắm đấy! Nhớ lại chút coi! Hồi anh 19 tuổi, anh đã làm những chi nhỉ? Anh có nhớ đã làm việc đó.
Không có một người nào nghe những lời đó mà giận dữ được! Họ chỉ muốn có một căn phố nhỏ, một máy lạnh, rồi dong xe hơi, đi chơi phiếm. Sự giao thiệp đó nung đúc cho cậu một đức tự tin quý báu, một hoài bão và một hy vọng cao xa, xoay chuyển hẳn cả cuộc đời cậu.
Nhưng, Emerson nói, "lễ phép tức là phải chịu nhiều hy sinh nhỏ". Rất ít người xét đoán một cách hoàn toàn khách quan và sáng suốt. Bà ở nhà chắc có ít nhiều tánh tốt; ít nhất hồi xưa ông cũng nghĩ như vậy; nếu không, sao ông cưới bà? Nhưng đã bao lâu rồi ông chưa hề khen bà một lời? Từ hồi nào? Bà Dorothy Dix, nổi danh về những câu chuyện hàng ngày, nói: Chưa học nghệ thuật khen thì xin ông đừng lập gia đình.