Có thể chúng đem lại thêm sự hoang mang. Khi đôi tay khô héo của nàng áp lên má ta, ta vẫn thấy sự dịu dàng và mềm mại. Có điều, viết đâu phải lúc nào cũng là toan tính thiệt hơn.
Đôi lúc họ quá mệt mỏi và dồn nén đến độ không nhận thức rõ hành động của mình. Quả thật ngay với từ cách người tiêu dùng ta cũng thấy cái thị trường ấy nó đang rất ảm đạm. Cậu em người quen ấy đến đó thường xuyên.
Giữa thế giới tân kỳ này, bạn biết gì? Để dễ dàng có một công việc kiếm kha khá? Vi tính, ngoại ngữ của bạn làng nhàng. Lại đi lấy của ai đó để trả mình cho bằng được. Hai lần đại bác bên dưới bắn ngược lên: Khẩn trương lên nào.
Là cả ham muốn hành động theo bản chất. Rồi bảo cảm ơn ta đi. Con không nói thì làm sao mẹ biết.
Việt Nam vô địch! Việt nam vô địch! Họ gào lên. Cả khi bạn ngủ, cả khi bạn chẳng nghĩ gì, nó vẫn tiếp tục trò chơi mà chả cần biết bạn biết hoặc tham gia hay không. Đây là lần thứ hai mình nghĩ về cái biển số.
Ăn sáng xong ở nhà bác, thay vì đến trường, tôi đảo qua nhà. Muốn hiểu truyện này nếu không quá thông minh thì phải động não nhiều đấy. Điều đó đồng nghĩa với sự tự hủy diệt.
Bác không rõ cháu đi đâu. Chỉ có nó mới biết những gì nó để rơi là gì. Những phút giải lao, chờ đợi, bạn lại quan sát các cầu thủ dự bị ra sân tập nhẹ.
Lúc nãy chị út gọi bạn dậy, giật giật chăn, không ăn thua. Khoảng cách vô hình. Giữa những khoảng ấy là thời gian trống.
Anh đã muốn dùng văn để chinh phục em nhưng lúc nào em cũng đoán ra được những điều anh sắp nói. Khi nó ngừng chứng minh, những đứa trẻ bất hạnh không được nuôi dưỡng trong tình thương như những kẻ có tài nhưng ác kia, ngày một nhiều. Bạn thấy mình chạy đua chỉ thua mỗi con chó bécgiê nhà mình.
Điều này có thể không? Có thể lắm chứ khi kẻ đó có một đầu óc siêu việt và chớp được những cơ hội mà thời cuộc ban tặng. Mọi người bảo bạn hiền lành. Nó làm tôi thèm lây cái cảm giác cuống cuồng và sung sướng sau khi được tạm phóng thích khỏi cái vũng chật chội.