Chị ta nói: "Tôi sắp được sang trọng" và cám ơn tôi. Chương Một Nếu bạn bắt buộc phải chỉ trích, thì xin bạn bắt đầu như sau này Chiến thuật vô hại đó luôn luôn có kết quả.
Tôi thích dắt con chó nhỏ của tôi lại nơi đó dạo chơi. một chi tiết không quan trọng. Ông khách hàng làm ra sao? Ông bằng lòng trả hết cả số tiền, một số tiền quan trọng.
Vậy muốn cho người khác theo ý kiến mình, xin bạn nhớ quy tắc thứ ba sau này: "Khi bạn lầm lỡ, hãy vui lòng nhận lỗi ngay đi". Một hôm tôi gặp ở Nữu Ước 30 đứa nhỏ tàn tật, chống gậy hay nạng, lết bết leo lên những bực của một nhà ga lớn. Thiệt là cao thượng.
Nghiêm quân của tôi khéo nuôi heo và bò, kỳ đấu xảo canh nông nào ông cũng được giải thưởng. Cái đó cũng là sự thực nữa. Rồi ông đi trong mười chín ngày, khắp hai chục xứ, trên ba chục ngàn cây số.
Nhưng ông phải cương quyết; luôn luôn dụng tâm mãnh tiến và đem đại thắng về cho chúng tôi". Tốt lắm! Người thay mặt cho một hãng lớn lại hỏi ý kiến ông để về trả lời cho những viên giám đốc của y! Ông C bèn kéo ghế mời ngồi, rồi trong một giờ đồng hồ ông diễn thuyết về những cái lợi buôn bán ở làng Queens. Lát nữa ra đường bạn sẽ gặp nó.
Mà hết thảy công trình đó chỉ có mục đích làm cho khán giả say mê và thì giờ chóng qua. Anh thử chơi đi, anh sẽ mau biết lắm". Tươi như bông hoa, thầy giảng cho tôi nghe tại sao mỗi lần thầy ngừng lại và nói rõ ràng từng tiếng.
Số đó còn dưới sự thực, vì tất cả sự thành công lạ lùng của ông đều nhờ tâm tính ông, duyên kín của ông. Tôi đã nhận lỗi của tôi ở trên máy truyền thanh rồi, nhưng tôi muốn thưa riêng với bà rằng tôi ân hận về lỗi đó lắm". Ông có bổn phận là gieo hăng hái trong lòng nhóm vô vọng đó.
Lần sau lại, tôi không mất công đưa con số và dẫn chứng làm chi. Bà cho rằng già nửa những cuộc tình duyên đều bất hạnh và kết luận như sau này: Vì chính tôi cũng có khi thấy khó thi hành những điều tôi đã chỉ cho các bạn.
Còn theo bác sĩ Popenoe, một trong những nhà thông hiểu nhiều nhất về hôn nhân, thì những nguyên nhân chính của sự bất hòa đó, phần nhiều là: 1. Tôi nhất định làm cho bà ấy đương thù ghét tôi, phải có thiện cảm với tôi. Trong một bài tiểu luận về "Nhân tánh" ông kể:
bình tĩnh lại lần lần và khi tôi ngưng, ông bảo tôi: "Được. Có một định luật quan trọng nhất mà chúng ta phải theo khi giao thiệp. Đây tiền sửa chúng tôi tính như vậy đây.