Kinh nghiệm lâu đời và chua cay đã dạy tôi rừng hai giống chồn, bốn chân cũng như hay cẳng, chẳng đáng cho ta bận ý. Nhưng họ không tự chủ được. Rồi oán trời, trách bạn, vò tai kêu đời bất công, thương thân tủi phận.
Nhưng các anh chị tôi thấy trả hớ quá, chế giễu tôi, khiến tôi xấu hổ quá, oà lên khóc". Nỗi cô đơn của lòng tôi tự nhiên biến mất. Ta đã là kẻ thù lớn nhất của ta, là nguyên nhân cái mạt vận của ta".
Partige đã viết ra 36 năm trước, nhan đề là: "Ngày hôm nay". "Mà tôi ưu phiền không phải là vô cớ. Ta có thể chú ý tới những vấn đề nghiêm trọng mà vẫn thẳng người tiến bước với một bông cẩm chướng ở khuy áo được [22].
Vì vậy ông không thể dùng những sách khô khan của nhà trường để dạy, đành phải kiếm nhiều thí dụ thực tế kể cho học sinh để cho họ mê man nghe từ đầu giờ đến cuối giờ. Tôi theo lời khuyên ấy. Bà Speer nói: "Hồi ấy tôi sung sướng nhất trong đời tôi.
Tại sao làm việc thiện mỗi ngày lại có ảnh hưởng tốt tới tâm hồn ta? Vì khi nghĩ cách làm vui người khác, ta không nghĩ tới ta nữa; mà chính cái tật chỉ nghĩ tới mình đã làm cho ta ưu tư, sợ sệt và lo lắng. Giúp như vậy bạn được lợi gì? Bạn sẽ hân hoan hơn nhiều, sẽ được mãn ý và hài lòng về bạn rất nhiều! Aristote gọi thái độ ấy là một "thứ ích kỷ sáng suốt". Zoroastre nói: "Làn việc thiện không phải là một bổn phận mà là một nguồn vui, vì nó tăng sức khỏe và hạnh phúc của ta".
Bà cô Edith cũng vậy. Đô đốc tiếp: "Một chiếc tàu bị đắm, tôi không thể trục nó lên được. Rồi tôi bắt chước những ngón hay nhất của họ và sẽ luyện cho tài tôi thành một kết hợp rực rỡ của hết thảy những tài ba đó.
Bộ Hải quân Hoa Kỳ dùng những bảng thống kê về luật quân bình để nâng cao tinh thần thuỷ quân. Đời Nã Pháp Luân và Helen Keller đã chứng minh hoàn toàn lời đó. Người thợ làm việc bằng tay chân sẽ tăng hiệu quả nếu người đó được nghỉ tay nhiều hơn.
Nhưng nếu bạn nhất định chơi cờ bạc thì phải chơi cho thông minh, nghĩa là phải tính xem phần may nhiều hay phần rủi nhiều. Khi nào giá đường trên thị trường hạ thì ngược lại chất đường trong máu và nước tiểu y cứ tăng lên. Ông Thomas Edison hiểu điều đó, nên khi chết, ông để lại 2.
Tôi yên ổn làm ở đó cho đến chiến tranh, tiệm phải đóng cửa. Hồi nhỏ, xứ tôi đã phải thấy cảnh lụt: nước sông tràn ngập ruộng nương, tàn phá mọi vật. Tất cả những cái ta làm nên là kết quả trực tiếp của tư tưởng.
Đừng bao giờ buồn phiền về lòng bạc bẽo của con người. Cả những vấn vương trên ngai vàng cũng cần phải biết tự chủ mới theo được đúng. Nhưng Berlin lại chân thật khuyên rằng: "Đừng làm việc đó.